Kiếp tạm luân hồi xã vẻ trương
Lời kinh tụ đức lẽ vô thường
Tâm hoài cõi mộng xa đằng bể
Nghĩa thủ canh mờ láu rặng dương
Vọng phúc hồn không đời thả trỗi
Cầu nhân dạ tỏ trí sao tường
Can trần thoảng nhãn trau vầng nguyệt
Ngã thức muôn đà giọt thảo hương.